Mô tả sản phẩm: Thái Bình Thiên Quốc - F2105
Đại quân Thái Bình Thiên Quốc với hàng triệu người, thế như chẻ tre đã vây hãm Quế Lâm, phía bắc áp sát Trường Sa, ra Động Đình, vào Trường Giang, liên tiếp chiếm đóng Hán Dương, Vũ Xương, đại quân đi theo 2 đường thuỷ bộ tiến thẳng vào Giang Nam, nhanh chóng bao vây Nam Kinh, trước sau chỉ trong vòng hai mươi ngày đã tiến vào thành phố có thế rồng cuốn hổ ngồi được xưng là Đế vương chi gia. Kể từ khi khởi nghĩa Kim Điền đến lúc đó, chỉ mới hai năm ba tháng đã chiếm gọn toàn bộ vùng Trường Giang, cắt đứt đường vận chuyển lương thực của nhà Thanh, khống chế khu vực trọng yếu của Trung Quốc.
Sau khi đánh chiếm Nam Kinh, vấn đề định đô đặt ra trước mắt các nhà lãnh đạo Thái Bình Thiên Quốc. Một người vốn thông thuộc lịch sử như Thiên Vương Hồng Tú Toàn tuy biết rõ « địa thế Đông Nam chật hẹp, không thể dùng làm nơi mưu đồ việc lớn » nhưng vẫn nghe theo ý kiến của Đông vương Dương Tú Thanh : « định đô tại đây, xưng là Thiên Kinh »
Sự ủng hộ hết mực trung thành của dân chúng nghèo khổ là sự đảm bảo căn bản cho việc dành được thắng lợi nhanh chóng của Thái Bình Thiên Quốc. Sau khi định đô tại Thiên Kinh, đã công bố cương lĩnh cách mạng đầu tiên trong lịch sử TQ « Chế độ điền địa Thiên triều », chỉ rõ một tiền cảnh tốt đẹp « có ruộng cùng làm, có cơm cùng ăn, có áo cùng mặc, có tiền cùng tiêu, nơi nào cũng bình đẳng, không có kẻ đói nghèo ». Cùng với nguyên tắc bài trừ chế độ tư hữu tài sản còn thi hành chế độ Thánh khố, chế độ quốc hữu thủ công nghiệp, chế độ hương quan… đặc biệt là quy định đối với việc giải phóng phụ nữ. Hàng ngàn hàng vạn chị em phụ nữ được cổ vũ đã ngẩng cao đầu bước ra chiến trường, xã hội, tham gia sản xuất, khiến cho những kẻ xâm lược ko thể ko thừa nhận rằng « sự vĩ đại của cuộc cách mạng này nằm ngoài sức tưởng tượng của nhân loại »
Khởi nghĩa Kim Điền khiến cả nhà Thanh nhận định trong vô số các cuộc khởi nghĩa trên toàn quốc thì cuộc khởi nghĩa này là mối nguy chủ yếu, dẫn đến quyết định dốc toàn lực để đánh quân Thái Bình. Tiếc rằng văn võ bá quan đều là một lũ sợ hãi vô năng. Lục Doanh Bát Kỳ mục nát vô dụng, quân Thanh ko có chút năng lực nào chống trả. Bất đắc dĩ phải dùng Tăng Quốc Phiên, một danh đồ của Nho gia Hồ Nam đồng thời cũng là một nhân vật tiêu biểu của địa chủ người Hán. Vậy mà một Tăng thế đầu có trách nhiệm làm phấn chấn một nền chính trị vốn đã rệu rã của bọn thống trị phong kiến đương thời tuy dựa vào cương thường Phong Kiến, tình quê hương, ban bổng lộc để dựng nên đội ngũ phản cách mạng vũ trang xưng là Tương quân, cho dù đã ra oai với đội quân cách mạng mạnh mẽ của Thái Bình Thiên Quốc, cho dù được bọn Tây phương ko dám manh động một mặt tuyên bố Trung lập, mặt khác lại cung cấp một số lượng lớn pháo súng, nhưng khi đối mặt với đại quân Thái Bình là nơi tập trung thể hiện khí thế anh hùng chống Phong Kiến chống đế quốc cùng tinh thần chủ nghĩa yêu nước của nhân dân Trung Quốc, cũng đã phải bó tay hết cách, càng đánh càng bại. Vào tháng 4 năm 1854, sau khi định đô tại Thiên Kinh, đại quân Tây chinh Thái Bình Thiên Quốc đã đón đầu đánh Tương quân tại Tĩnh Cảng, Tăng Quốc Phiên đại bại nhảy xuống sông tự sát, năm Thứ 2 Dực vương Thạch Đạt Khai dùng kế đánh bại thuỷ quân Tương quân tại Cửu Giang, Tăng Quốc Phiên lại một lần nữa tự sát, viên Tăng thế đầu gắn liền với sự tồn vong của Thanh triều tự cảm thấy mất mặt với nhân gian.
Khởi nghĩa Thái Bình Thiên Quốc ko giống như bất kỳ cuộc chiến tranh nông dân trong lịch sử TQ, nó ko chỉ đảm nhận nhiệm vụ chống PK mà còn nhận nhiệm vụ mới là đấu tranh chống lại bọn xâm lược nước ngoài. Ngay trước khi khởi nghĩa tại Kim Điền Hồng Tú Toàn đã chỉ rõ : Giữa các nước nên « tự bảo vệ lấy tài sản của mình, ko được xâm phạm đến tài sản của người khác, giữa hai bên phải có tình hữu nghị để trao đổi chân lý và tri thức, các bên phải lấy lễ để giao tiếp với nhau » Sau khi định đô ông càng kiên quyết bác bỏ những điều ước bất bình đẳng mà bọn xâm lược áp đặt đối với TQ, chỉ trích tội danh buôn bán nha phiến của bè lũ xâm lược, nghiêm khắc tuyên bố với bọn chúng « cấm những vật hại đến dân », « các nhà buôn phải nghiêm túc tuân thủ thiên lệnh » Đối với những thuyền chiến nước ngoài tự tiện qua biên giới lập tức dùng pháo oanh tạc, khi thực dân Anh dùng thủ đoạn đe doạ để chuẩn bị can thiệp quy mô lớn vào cách mạng TBTQ, ông phẫn nộ tuyên bố : Nếu dám chống lại « chủ soái tức là ta, tức là tự đâm đầu vào chỗ chết » Đương thời với khí thế của mình, các anh hùng của TBTQ với khí thế mạnh mẽ đã đánh cho quân xâm lược liên tiếp thất bại, thậm chí ko dám giáp đấu. Lý Hồng Chương báo cáo với triều đình nhà Thanh : « Gia thành liên tiếp thất bại, làn sóng phản nghịch dâng cao, quân Thanh từ khi bị bọn nghịch tặc ra oai thì ko dám công kích nữa »
Bất luận là trong lịch sử đấu tranh của nông dân thế giới hay ở TQ, TBTQ xét về các mặt hội tụ anh tài huy động đông đảo các tầng lớp dân chúng, quy mô chiến đấu rộng lớn, phạm vi chiến đấu mở rộng, có cương lĩnh hoàn chỉnh, ảnh hưởng sâu rộng, đều có một ko hai. Trong điều kiện hoàn cảnh lịch sử khi đó, sự hội tụ thành công là hoàn toàn có thể. Vậy mà họ lại an phận ở Đông Nam, đội quân tác chiến đơn độc Bắc phạt. Hết sai lầm này đến sai lầm khác, lại thêm sự biến Thiên kinh tháng 7 năm 1856 đã khiến tình thế cách mạng của TBTQ rơi vào vực thẳm. Đông Vương Dương Tú Thanh-Tổng Lý Quốc Vụ, kẻ nắm trong tay thực quyền ỷ thế công cao, không chỉ ngày một kiêu ngạo chuyên quyền đối với chư vương mà còn ko thể kìm nén dục vọng thu được ngôi báu. Khi Dương Tú Thanh chống lại chính thể, có hành vi cướp quyền xúc phạm đến mọi người thì Bắc Vương Vi Xương Huy vốn xuất thân là một kẻ bạo phát, một tên đầu cơ cách mạng đã có cơ hội tốt để đưa ra kế mượn dao giết người, ngay đến Thiên Vương HTT lúc nào cũng chỉ lo cho cả nhà mình được phu tử công tôn giữ thiên triều, thống trị thiên hạ hàng vạn năm cũng ko cam tâm tình nguyện nhìn Dương Tú Thanh xưng đế, lại được tin mật báo Tú Thanh muốn giết ông đoạt ngôi, sinh mạng bản thân ko được bảo đảm. Vậy là sát giới được mở rộng, Vi Xương Huy khi phụng chiếu giết DTT lộ rõ dã tâm, giết hại hơn hai vạn người cốt cán cách mạng của TBTQ. Thạch Đạt Khai phẫn nộ tố cáo Vi Xương Huy, Vi muốn giết Thạch, Thạch lánh về An Khánh khởi binh dẹp loạn. Chưa đợi đến khi Thạch về đến Thiên Kinh, Vi Xương Huy và vây cánh của hắn đã bị người tiêu diệt. Tổn thất to lớn của TBTQ ko chỉ dừng lại ở đấy. Sau khi giết Vi, toàn triều muốn đề cử Thạch Đạt Khai giải quyết việc triều chính nhưng khi đó HTT ngoài những người trong họ Hồng ra, với bất cứ ai cũng tỏ ý nghi ngờ. TĐK bị bức phải dẫn đội tinh binh thiện tướng, bước vào con đường sai lầm của chủ nghĩa chia rẽ. Cuối cùng anh hùng mạt lộ, ông chết bên bờ một con sông lớn.
Lô cốt, dễ nhất là công phá từ trong ra. Nội chiến đã huỷ diệt TBTQ.
Sau đó, tuy các anh hùng của TBTQ đã tiếp tục tiến hành cuộc chiến đấu gian khổ ko chịu khuất phục trong rất nhiều năm, đồng thời dưới sự chỉ huy thiên tài của 2 nhà quân sự trẻ tuổi Trần Ngọc Thành và Lí Tú Thành, đã đạt được những chiến thắng huy hoàng, khiến Tăng Quốc Phiên ko thể ko thừa nhận : « Sự dụng quân thiện nghệ của TBTQ, cơ hồ so với những năm trước còn linh hoạt hơn, mạnh mẽ hơn » Nhưng do sự đồi bại của chính quyền TW, cuối cùng quân địch ko ngừng tăng cường phối hợp sức tấn công điên cuồng của các lực lượng phản cách mạng trong và ngoài nước. Tháng 4 năm 1864 Hồng Tú Toàn bị bệnh mất tại Thiên Cung. Tháng 6 Thiên Kinh thất thủ, chính quyền TW của TBTQ bị lật đổ